Dec 8, 2010

hôm nay 9/12/2010

Sáng thức dậy, căn phòng vẫn ấm. Bước ra ngoài, tự nhiên lạnh quá đỗi. Mùa đông đã đến thật rồi, như tình yêu đã đến thật gần. Mùa đông.
Bạn tôi lấy chồng vào mùa đông năm nay. Tôi không biết bạn hạnh phúc bao nhiêu, nhưng thôi, tất cả đã là số mệnh.
Tôi thấy mình vẫn lang thang trên con đường tình, tìm mãi mà vẫn chưa ra một nơi chốn bình yên cho mình, dù chỉ là một chốn tạm dừng chân, dù tình yêu đã đến rất gần.
Bây giờ thì tôi đã hiểu, mọi thứ chỉ là tương đối.

Dec 4, 2010

Sinh viên năm cuối

Những ngày cuối ngồi trên giảng đường, tự nhiên thấy yêu lạ, yêu từ bàn ghế đến sân trường. Vẫn biết rồi ta có thể ngổi trên những giảng đường khác, nhưng chỉ có nơi đây là ta hồn nhiên và ta còn bình yên.

Những ngày đi tìm chỗ thực tập, thực tế đã được chứng minh, quen biết là một thứ quyền năng kỳ diệu, nó làm nên sự phân cực kinh khủng giữa những người thành công và thất bại ở vùng đất thực dụng này.

Lần đầu tiên tôi thấy Anh xa lạ, xa lạ đến mức kinh khủng khi vẫn còn được xem là bạn của nhau. Anh có thể không quan tâm đến khoảng cách giữa hai chúng ta, nhưng nó đang tồn tại trong em, và ngày càng lớn hơn anh à. Nó là khoảng cách giữa địa vị và danh vọng. Em không còn đủ mơ mộng để tin và chuyện cổ tích. Em đang ngày càng lạnh lùng hơn chăng?
Em thấy mình đang rơi...
Ta gặp nhau vào mùa đông,
và ra đi cũng vào một mùa đông...