Và có lẽ chúng ta sẽ tan nhanh
hơn muôn giọt nước mắt của hôm nay và mai sau
Có những ngày dài không chịu hết
Em xếp hàng rất xa ở ga cuối
nơi con tàu anh trễ nhiều bận thê lương
Đêm nhàu nhĩ như mảnh chăn ấm đã phai màu cổ tích
Anh đến
vào một ngày trời đổ nắng
xóa hết những hoài mong và tan hết yêu thương
Có lẽ nào tất cả sẽ hồi sinh
Khi chúng ta không còn tồn tại
Như chim lửa tự hóa thành tro bụi
Em đi
mang theo kí ức em cố tô bằng màu hồng
của những giọt nước mắt hôm qua
Sự sống nhẹ bẫng
khi ta đánh rơi hết yêu thương vào vực sâu kiếp người
Có gì đâu khi ta đánh rơi nhau vào một ngày trời đổ nắng
Khi anh bước đi về hai phía
của bình minh
và bóng tối
Anh đi...
No comments:
Post a Comment