Aug 31, 2010

TU

Tình hình là bạn R' sắp nhập học nên phải bớt la cà blog. Sao một thời gian làm blogger, bạn R' nhận ra là mình cần phải bổ sung vitamin P (hình) và vitamin E (kinh nghiệm). Không có 2 thứ này thì blog không thú vị. Nên bạn R' sẽ tích cực bổ sung vitamin để có cái mà post lên My sweet home.
C-L-O-S-E-D !!!!!

Aug 30, 2010

Thời tiết Đô Thị


Một cuốn sách được marketing rất ư là hiệu quả. Bởi nó được xuất bản vừa đúng lúc GS. Ngô ( 1 trong 2 người viết lời tựa cho cuốn sách) được vinh danh. Mà trước đó nó cũng đã được nhắc tới trong 1 entry trên blog thichhoctoan, để mình cứ tò mò Thời tiết đô thị là cái chi.
Đây là một quyển sách blog hay. Nó sẽ càng hay nếu như được gọt giũa nghiêm túc hơn. Có một khoảng cách giữa sách và blog. Và do đó không phải cứ ghép sách vào blog thành "sách-blog" là có một tác phẩm văn học. Mà tác giả dùng nhiều từ tiếng anh quá, viết trên blog thì thấy hay nhưng in thành sách mà giữ nguyên thế thì...


Aug 27, 2010

Closed

When I lost Mysefl,
I Had to close!

Aug 24, 2010

Thành tích - Thành công

Sự thành công của một con người liệu có phải chỉ được đánh giá thông qua những thành tích mà người ấy đạt được. Phải chăng xã hội hôm nay là một xã hội quá chú trọng vào thành tích? Một công việc có thu nhập cao, một địa vị xã hội đáng mơ ước liệu có phải là bằng chứng của thành công. Chúng ta đã vô tình gắn quá nhiều nhãn mác lên cuộc đời mình, để rồi tự biến mình thành một tín đồ của chủ nghĩa hàng hiệu. Tôi đã từng có suy nghĩ đó. Suy nghĩ phải khẳng định mình bằng thành tích để không bị người khác coi thường. Đã có lúc tôi điên cuồng chạy theo những suy nghĩ của người khác về mình. Cho đến một ngày tôi thất bại.
Những ngày này tôi lại có dịp nhìn lại chính mình, nhìn lại những khó khăn mà tôi cho là lớn lao. Tôi nhận ra mình còn quá nhiều thứ phải học và hạnh phúc đến từ những điều thực sự rất giản đơn. Một tin nhắn vào điện thoại, một comment trên FB, một quyển sách tôi yêu,... tất cả như một phương thuốc màu nhiệm của yêu thương. Và tôi nhận ra tôi không chỉ một mình.
Tôi mong mình đứng vững giữa ranh giới giữa thực tế và thực dụng, để không phải ảo tưởng về cuộc sống màu hồng nhưng cũng không để mây đen che phủ tâm thức mình.
Cám ơn B-Ạ-N (số nhiều) !!!

Aug 22, 2010

Có thấy Tôi tuổi 15

Ba đứa con gái ngồi ôn lại chuyên cũ.
Tuổi 15 đi qua nhẹ như một vệt nắng.
Tuổi 15 không tóc bím thơ ngây, tuổi 15 không tiếng hát thơ ngây...
Tuổi 15 tôi có tất cả...
Tuổi 15 tuyệt vời...

Bây giờ thì Tôi đang sợ, sợ những đổi thay, sợ thực tế phũ phàng của cuộc sống ào đến như thác lũ. Mà Tôi chỉ còn lại chính mình - điều cuối cùng Tôi không được phép đánh mất, dù cho tất cả những thứ khác đã ra đi.
Thì ra sự chở che và bảo bọc ấy chỉ là một ảo tưởng của riêng bản thân Ta, rằng Ta không an toàn như Ta vẫn tưởng, Ta vẫn chênh vênh giữa cuộc đời này.
Dù sao thì mai Ta vẫn phải đi đăng ký cho bạn J. béo. (^-^)

Aug 20, 2010

Sự nổi tiếng


Ngày 19/08/2010 GS Ngô Bảo Châu được nhận giải thưởng Fields.
Cái tin này gây ầm ĩ suốt ngày hôm qua. Mình đã xem tin này trên TV 5, 6 lần gì đó, hết phỏng vấn giáo sư này đến tiến sĩ kia. Quả thực thì cho đến tận ngày hôm qua, mình cũng chẳng biết rõ Fields là cái giải như thế nào. Mà biết rồi thì thấy cái giải ấy to thế, vĩ đại thế. Cả đất nước Việt Nam tự hào. Đúng! Sướng quá đi chứ! Nhưng mà tự hỏi, sao mà truyền thông có vẻ bơm chuyện này ghê thế. Mà chắc gì đã bơm cho đúng.

"Tôi hơi bất ngờ vì tuy công trình của tôi có một tầm quan trọng nhất định, nó hướng tới giới hàn lâm nhiều hơn là tới đại chúng." - GS. Ngô Bảo Châu

Hãy để đức tính khiêm nhường của một tài năng được tỏa sáng. Và truyền thông đừng vì lợi ích mà làm lu mờ nó.

Aug 19, 2010

Ngày vẫn đẹp



Dạo này đi lung tung nhiều quá. Kết quả là bị trúng gió.
Ngày vẫn đẹp,
Đã biết cách để yêu hơn một chút. Yêu thương là một môn học khó, và phải học liên tục, không ngừng nghỉ.
Học để biết rằng cái Tôi bản thân không phải là điều quan trọng nhất.
Hãy yêu người khác theo cách mà họ muốn, và hãy yêu cuộc sống theo cách mà bạn muốn.

------------------------------------------------------------------------------------------------
"Và, bố mong con nhớ rằng, trước khi yêu người, xin con hãy yêu con. Chỉ với tình yêu vào chính mình, nó sẽ giúp con không trôi đến tận cùng vực thẳm và không vượt quá đỉnh thăng hoa. Chỉ với tình yêu chính mình mới có thể giữ con là con, và không tự hủy hoại mình, khi tình yêu muốn hủy hoại con." (TOU's blog)
------------------------------------------------------------------------------------------------

Aug 15, 2010

Lại năm học mới rùi!

Năm học mới lại mò đến. Đăng kí xong là nhẹ cả người. Cứ mỗi lần đến ngày đăng kí là phải ngồi canh me. Sinh viên càng già thì càng ít phải giành giật để đăng kí nhưng càng ngày càng khó trả nợ. Tin vui là mình đã trả nợ xong xuôi trong cái học kì vừa qua. Hy vọng sẽ không phải mắc thêm nợ mới. Hehe!
Học kì mới thì phải có thêm nhiều cái mới.
Còn có một học kì được ngồi học với các bạn iu, ráng mà quý trọng thui.
Sẽ phải chạy long nhong nhiều đây. Đã bị đe dọa là nếu được bảo vệ Khóa luận thì chuẩn bị tư tưởng phải chạy xịt khói và thở không ra hơi. Để xem tương lai thế nào đã. Sao mà có vẻ bi đát quá đi.
Mà mình cũng từng có thời lăn lóc te tua chứ có phải loại ngồi chơi xơi nước đâu. Ai da! Cố lên!!!

Aug 10, 2010

Sự nhầm lẫn

Bắc Kỳ - Nam Kỳ, với ta mãi mãi chỉ là một khái niệm xưa cũ với những quan niệm rất cũ, nếu như ta không đến với Saigon, sống trong lòng nó. Saigon, thành phố của những người nhập cư, Bắc Trung Nam đủ cả. Để rồi từ đó, ta biết đến những vùng đất rất khác, với những con người rất khác. Nếu như không gặp nhau, không nhầm lẫn giữa người con của Hà Nội và người con tha hương của xứ Bắc, có lẽ ta sẽ không có được những xúc cảm về Hà Nội. Hãy cứ như vậy, cho đến khi ta đến được nơi đó - Hà Nội...

Hà Nội Vertical ( Trích TOU's blog)

Lang thang Hà Nội Sài Gòn, nghe sự khác biệt, thấy sự khác nhau, đã có nhiều bài viết nói về việc vênh giữa hai miền, từ ngôn ngữ đến món ăn, từ nhịp sống đến âm thanh, từ chuyện buồn đến chuyện vui

Hà Nội và Sài Gòn khác nhau, rất khác nhau, và sự khác nhau qua cảm nhận đó, tạm đặt tên là Hà Nội Vertical – Hanoi tư duy theo chiều dọc.

———————–

Hai người mới gặp nhau, luôn bắt đầu bằng câu hỏi “anh bao nhiêu tuổi”, để phân tầng phân lớp, để định đoạt thứ ngôi, để biết cao biết thấp, để câu từ đúng theo lề theo lối.

Hệ thống chức danh trong các tổ chức ở Hanoi cực kỳ nhiều tầng nấc, leo lên từng bậc thang cũng ngán ngẩm sự đời.

Câu chữ của người Hanoi mang đầy ẩn ý với hàng tầng lớp chiều sâu ngữ nghĩa, nói vậy mà không phải vậy, hài kịch Hanoi chú trọng câu từ ý nghĩa, liên kết hữu cơ với sự kiện, điển tích, không biết ắt không hiểu, nụ cười sâu và đau, Hanoi không dùng ngôn ngữ thể hình để gợi mở khoảng không ngộ nghĩnh.

Tiếp xúc doanh thương, nghiệp vụ phải rất sâu, quan hệ phải rất cao, còn dạng nhàng nhàng bình bình thì coi như vứt

Chè chén vỉa hè, bình luận rất sâu chuyện hậu cung Ba Đình, giới thiệu các chuyện dự án thì ý tượng cực cao siêu, giá cả cực cao ngất.

Các chú đánh giày và sửa xe máy vỉa hè sở hữu những thao tác cực chuyên nghiệp, ngay ngắn ngăn nắp chỉnh chu với hệ thống công cụ được sắp đặt một cách rất logic.

Món ăn Hanoi được phân chia thứ bậc rất rõ ràng và cũng rất chuyên sâu, ai bán phở chỉ lo bán phở, chè chén luôn đảm nhiệm vai trò của mình sau đó, không mở rộng không hòa lẫn. Đố thực khách tìm được một cửa hàng có cả bún chả phở bò miến lươn bánh cuốn, đâu ra đó, sâu và chuyên.

Hàng lụa không bán kèm mũ bảo hộ, hàng cơm không treo thêm khẩu trang, đã bán cái gì thì treo biển ‘gia truyền’ hoặc ‘chuyên”, thế mới gọi là sâu.

Hoàng Thành, càng đào sâu xuống càng phát lộ dấu chỉ Đinh Lê Lý Trần, mà dường như triều đại sau có khuynh hướng san phẳng lấp bằng triều đại trước, càng xuống sâu càng nhiều điều kỳ bí, Hanoi chôn sâu trong mình những bí ẩn nghìn năm.

Sự hiểu biết của giới nghiên cứu Hanoi quả thực thâm sâu, biết nhiều nói ít, biết sâu nói cạn, trải qua hàng nghìn năm chiến tranh, người Hanoi có khả năng tự bảo vệ và tự đào thoát cực cao

Khó có thể nói về giới hạn cao – sâu của tình yêu và lòng hận thù, nhưng hình như, theo chủ quan của người viết, tình yêu của người Hanoi thực sự sâu lắng

Người Hà Nội, nếu phát triển tư duy thêm phương ngang, ví dụ như cởi mở hơn, cấp tiến hơn, linh hoạt hơn, sẽ trở nên một ông trùm của những ông trùm.

(viết nháp, sẽ sửa chữa bổ sung)


Aug 8, 2010

Nghĩ vụn

Mình lạc hậu. Mình không dùng Facebook. Vì mình cứ thấy nó cụt lủn thế nào đấy. Lại còn bình luận rất ư là lung tung. Tóm lại nhìn rất ư hầm bà lằn! Tuy vậy vẫn thích đọc FB của bạn bè. Thấy rất vui!
Thích Tiến sĩ Huỳnh Văn Sơn, nghe thầy tư vấn là hết buồn ngủ và cười nhăn răng. Thích quá đi mất. Mà bạn J. béo có thời cũng tư vấn cho các tổ chức từ thiện thì phải, chắc mình phải đi học một khóa tâm lý thôi.
Bạn Ch. về rùi nhỉ? Lạ thật. Hơn một năm qua, thời gian dường như không chạy. Sao cứ phải phóng đại khỏang cách giữa hai miền đất. Hãy cứ yêu thương, như bạn vẫn vậy. Phải không, Ch.?
Miền Nam không có mùa thu. Chỉ có những cơn mưa là nhắc cho ta về một mùa trong năm: Mùa mưa. Nhiều năm qua rồi, ký ức cũng dần phai, vết sẹo cũng nhạt dần. Yêu thương mong manh, nếu không chăm bón thì yêu thương nào rồi cũng tàn héo theo thời gian. Bạn và ta rồi sẽ lại gặp nhau, nhưng ta đã không còn là ta của nhiều năm về trước. Thời gian đã cho ta hiểu rằng, chỉ khi tin vào bản thân, ta mới có thể sống hạnh phúc. Vậy thì còn gì đáng để oán trách nhau. Khi chúng ta, ai cũng từng quá trẻ dại...
Cuộc sống là những chuỗi ngày rắc rối, khi vụn vặt, khi to tát. Chẳng thể nào mong chờ sự bình yên từ bên ngoài, chỉ có thể tìm sự bình yên từ chính bản thân ta.
Lại nói về khoảng cách, post bài thơ này vậy (- chúng ta quá khác nhau-):

Đồng xu.

Khi nhìn thấy một đồng xu
Em nghĩ về một điều ước
Còn anh nghĩ về giá trị thực
Một đồng xu mua được hẳn que kem !

Em ném đồng xu lăn
Xoay vài vòng, nghiêng rơi vào miệng giếng
Một điều ước xanh biêng biếc,
Vút lên..

Anh thấp thỏm tiếc kem
Nhìn xuống chỉ thấy một hố sâu hun hút
Đồng xu từ tay em trôi tuột
Vào những giấc mơ..

Gãi đầu, anh nói bâng quơ
Vậy là toi một que kem em nhé
Kem sôcôla màu nâu như hạt dẻ
Nâu như mắt em buồn

Thế mà em lại hờn
Em bảo anh trơ như đá
Sự thực dụng cuả anh như loại quả
Không thể ăn, chỉ đơn giản rụng thành cây.

Anh nhìn em mà vơi cả lòng đầy
Im lặng, bởi chỉ mình anh hiểu
Suy nghĩ chúng ta như hai mặt cuả đồng xu nhỏ..
Anh là tiếc que kem tặng em..

-Land-

Aug 6, 2010

Đầu tháng 8

Thực tế lúc nào cũng phức tạp. Học cách chấp nhận là cách để có thể sống và tiếp tục mỉm cười. Thay đổi không quá đáng sợ như ta tưởng. Mỗi sự thay đổi ẩn chứa một cơ hội.
Khoảng cách giữa trưởng thành và trẻ con là một khoảng cách mà mỗi milimet đều có giá trị. Để rút ngắn từng milimet khoảng cách đó, ta đều phải đánh đổi bằng công sức, kiên trì, nỗ lực, thất vọng và nước mắt. Bạn là ai là do bạn quyết định. Ai rồi cũng phải học cách lớn lên.
Ta từng quá chủ quan khi phớt lờ khoảng cách đó. Bây giờ ta đã hiểu. Và phải khắc phục thôi.

Phức tạp

I. HỒ SƠ THÀNH LẬP TRUNG TÂM NGOẠI NGỮ GỒM:

1. Tờ trình xin thành lập trung tâm.
2. Đề án thành lập trung tâm gồm các nội dung sau:
+ Mục đích, yêu cầu thành lập trung tâm;
+ Tên trung tâm, địa chỉ, số điện thoại, email, fax;
+ Dự kiến các chương trình giảng dạy, quy mô học viên trong năm đầu và ba năm tiếp theo;
+ Bản thuyết minh về các điều kiện thành lập trung tâm, trong đó phải có văn bản chứng minh về quyền sở hữu (hoặc hợp đồng thuê) đất, nhà, cơ sở vật chất, trang thiết bị làm việc của văn phòng; lớp học, phòng thực hành và nguồn tài chính đáp ứng được yêu cầu theo quy định tại Điều 8 của Quy chế tổ chức và hoạt động của trung tâm ngoại ngữ.
+ Danh sách trích ngang đội ngũ cán bộ quản lý và giáo viên cơ hữu, thỉnh giảng (họ tên, năm sinh, trình độ chuyên môn, chuyên ngành đào tạo, chức vụ hiện tại, cơ quan công tác);
+ Bản thống kê về cơ sở vật chất, phòng học, phòng thực hành và các trang thiết bị, phương tiện, học liệu.
3. Sơ yếu lý lịch của người dự kiến làm giám đốc trung tâm;
4. Bản sao văn bằng, chứng chỉ của đội ngũ cán bộ quản lý và giáo viên.

II. CÁC ĐIỀU KIỆN THÀNH LẬP TRUNG TÂM NGOẠI NGỮ:

Trung tâm ngoại ngữ được thành lập khi có đủ các điều kiện sau:
1. Có nguồn tuyển sinh thường xuyên, ổn định.
2. Có đội ngũ cán bộ quản lý theo quy định tại Điều 14, Điều 16 của Quy chế này.
3. Có đội ngũ giáo viên đủ tiêu chuẩn quy định tại Điều 26 của Quy chế này, đủ khả năng giảng dạy, đảm bảo cho các lớp hoạt động liên tục, đúng lịch của khóa học.
4. Có đủ văn phòng, phòng học, bàn ghế, phòng học tiếng, phòng vi tính với các trang thiết bị học tập đáp ứng yêu cầu về điều kiện thực hiện nội dung, chương trình giảng dạy phần lý thuyết và thực hành của học viên.
5. Có nguồn tài chính tối thiểu đủ để chi cho các hoạt động thường xuyên của Trung tâm trong năm đầu tiên.
6. Có đầy đủ các điều kiện theo quy định về phòng cháy, nổ, vệ sinh môi trường, y tế và an ninh của trung tâm.

Aug 2, 2010

Đủ thứ tình

Nhiều thứ tình dồn đến trong một lúc. Thấy ngợp quá đi mất.
  • Tình bạn: Tình hình là có 3 đứa con gái nổi hứng đi tô tượng. Ha ha, một con heo siêu bự, siêu mập, siêu cưng. Rất ư là flexible. Tối về ngủ ngoan. Khỏe!!!
  • Tình cũ: đùng đùng xuất hiện. Chẳng hiểu nổi ở đâu xuất hiện sau 1000 ngày mất tích.
  • Tình hiện tại: Mất tích
  • Tình tương lai: Chưa thấy bóng dáng đâu.
  • Tình địch: Working hard to earn a lot of money (Bạn J, béo)
  • Tình trạng tài chính: Đang nghèo, có thể sắp có tiền ( chuẩn bị đi đòi)
Rối như canh hẹ!!!