Ba đứa con gái ngồi ôn lại chuyên cũ.
Tuổi 15 đi qua nhẹ như một vệt nắng.
Tuổi 15 không tóc bím thơ ngây, tuổi 15 không tiếng hát thơ ngây...
Tuổi 15 tôi có tất cả...
Tuổi 15 tuyệt vời...
Bây giờ thì Tôi đang sợ, sợ những đổi thay, sợ thực tế phũ phàng của cuộc sống ào đến như thác lũ. Mà Tôi chỉ còn lại chính mình - điều cuối cùng Tôi không được phép đánh mất, dù cho tất cả những thứ khác đã ra đi.
Thì ra sự chở che và bảo bọc ấy chỉ là một ảo tưởng của riêng bản thân Ta, rằng Ta không an toàn như Ta vẫn tưởng, Ta vẫn chênh vênh giữa cuộc đời này.
Dù sao thì mai Ta vẫn phải đi đăng ký cho bạn J. béo. (^-^)
No comments:
Post a Comment