Chắc rất nhiều người đã đọc qua truyện nàng tiên cá. Đó là câu chuyện tôi thích nhất khi tôi còn nhỏ. Tôi nhớ mình đã buồn rất nhiều khi đọc đến những trang cuối cùng. "Nàng cúi xuống hôn vào cái trán trơn mịn của chàng, nhìn về phía chân trời, nơi vừng đông mỗi lúc càng đỏ tía. Nàng ngắm nhìn lưỡi dao găm trong tay, rồi đưa mắt nhìn hoàng tử đang nhẩm tên người vợ trong giấc mơ. Phải, chàng chỉ nghĩ đến vợ chàng thôi. Con dao găm rung lên trong bàn tay nàng tiên cá. Đột nhiên nàng quẳng nó xuống biển. Nước bắn tóe lên nom như những giọt máu đỏ sẫm. Nàng nhìn hoàng tử một lần cuối cùng rồi gieo mình xuống biển và cảm thấy thân thể tan thành bọt. " (Nàng tiên cá- truyện cổ Andecxen) Con bé chưa 10 tuổi vậy mà đã biết buồn khi nàng tiên cá vứt đi con dao, chấp nhận để hoàng tử ở bên nàng công chúa quyền quý và bản thân nàng thì tan thành bọt biển. Phải chăng đó chính là định mệnh mà Thượng Đế đã dành sẵn cho tôi.
Anh...
Em đã từng nghĩ hàng trăm lần đến ngày Anh bước vào giáo đường, và em biết ngày đó Anh sẽ rất rất đẹp. Anh sẽ đón cô dâu mới trong bộ váy trắng tinh khôi, sẽ thề trước mặt Thiên Chúa và các thánh thần lời hứa trăm năm. Anh sẽ trao cho cô dâu chiếc nhẫn cưới. Và hai người sẽ mỉm cười hạnh phúc. Và em cũng nghĩ đến vị trí của mình, có thể là một trong vô số người ngồi bên dưới, cũng có thể em sẽ biến đi đến một nơi nào đó không ai tìm ra, và cũng có thể em sẽ tan biến thành muôn vàn bọt biển giữa cuộc sống khắc nghiệt này.
Anh...
Ngày anh xuất hiện lần đầu trước mắt em Anh không hề đẹp, em chỉ nhớ được màu áo trắng anh mặc ngày hôm đó. Rồi anh bước vào cuộc sống của em như một cơn gió, cho em hồn nhiên, cho em bình yên. Nhưng tất cả chỉ là bình yên tạm. Vì đã khi nào ta yêu mà thôi lo sợ.
Anh...
Em không nhớ tổng cộng bao nhiêu lần em ngồi sau lưng Anh, bao nhiêu lần em nép sau lưng Anh những khi trời mưa. Và do đó em cũng không nhớ có bao nhiêu lần em không dám đưa tay ôm lấy Anh, để rồi mãi mãi em không còn có thể ôm lấy Anh được nữa.
...Anh đưa em một đoạn đường vửa đủ
Đủ để em không thuộc về Anh...
(Fooleryn)
Anh...
Anh chúc em bình an hạnh phúc,
Hay Anh đang mong muốn ra đi mà lòng thấy bình an, hạnh phúc?...
No comments:
Post a Comment