Trung thực và sáng tạo
Bạn tôi kể về việc học ở xứ người. Mỗi bài essay chỉ cần scan qua một lượt là biết copy từ net bao nhiêu phần trăm. Giống dù chỉ một chút là zero ngay. Còn ở xứ mình, mỗi lần nộp tiểu luận là sinh viên trở thành thợ cắt dán tài ba. Cop chỗ này một ít, paste chỗ kia một tẹo. Vậy là có điểm, đôi khi còn cao là đằng khác. Từ nhỏ cho đến lớn, học sinh xứ mình chỉ được bảo phải học thuộc bài, dò bài, trả bài mà chẳng thiết tha gì lắm với chuyện hiểu bài, phát huy khả năng sáng tạo. Đôi khi điên rồ một chút cũng hay ra phết. "Cái gì phẳng và tinh tươm thì chán ngắt,em nhỉ?"
Thời gian vàng và thời gian chì
Thời gian vàng đối với người năng động là thời gian để làm việc, cống hiến, phát triển.
Thời gian vàng đối với thiền giả là thời gian chiêm nghiệm, tận hưởng từng phút từng giây của cuộc sống, để thấy lòng bình yên và thấu suốt.
Kẻ nhàn rỗi giết thời gian, thời gian trở thành một gánh nặng đối với họ [thời gian chì].
Màu vàng, màu hồng và màu xám
Người lạc quan nhìn đời màu vàng
Người bi quan nhìn đời màu xám
Người ngây thơ nhìn đời màu hồng
Tôi và bạn nhìn đời qua sắc màu nào nhỉ? Vàng, xám hay hồng?
No comments:
Post a Comment