Tìm được câu này trên blog. Tôi chợt nhớ ra vật dụng của mình tòan màu xanh lá cây. Có lẽ vì tôi vẫn hay mong chờ vào sự vĩnh cửu.Đó phải chăng là sự tiên báo cho một số phận đơn độc, không cách nào tìm được nơi nương náu. Bởi liệu có chăng trên cuộc đời này sự vĩnh cửu?
Seuls Comprennents les fous
Pierre Emmanuel
Une once d’amour dans le sang
Un grain de vérité dans l’âme
Ce qu’il faut de mil au moineau
Pour survivre un jour de décembre
Crois-tu que pèsent davantege
Les plus grands saints?
Pourquoi verte, l’éternité?
O douloureuse, O ineffable
Fougère encore réplié…
Qui n’a senti en lui crier
Les premières feuilles des abres
Ne sait rien de l’ éternité
O nuit,
Tu es la saveur du pain sur ma langue
Tu es la fraicheur de l’oubli sur mon corps
Tu es la source jamais tarie de mon silence
Et chaque soir l’aurore de ma mort
A quoi bon te chanter
A quoi bon te prier
Puisqu’une seule larme
Te contient toute
O nuit
Chỉ những người điên mới hiểu được
Một chút tình thương trong máu
Một hạt chân lý trong hồn
Cũng như một chút hạt kê cho chim sẻ
Để sống trườn qua một ngày đông lạnh
Người có nghĩ rằng
Một bậc thánh cao siêu nhất lại cân nặng hơn
Tại sao vĩnh cửu lại màu xanh lá cây?
Ôi đau đớn không lời
Cành dương xỉ còn khép lại
Kẻ nào chưa cảm thấy trong lòng mình ru khẽ lên những chiếc lá đầu mùa
Thì không bao giờ biết được vĩnh cửu
Ôi đêm tối,
Mi là hương vị bánh mì trên lưỡi ta
Mi là cơn mát rượi của quên lãng trên hình hài ta
Mi là giòng suối không hề cạn chảy về niềm im lặng của ta
Và mỗi buổi chiều là rạng đông của nỗi chết trong ta
Ca hát mi làm gì
Cầu nguyện mi làm gì
Bởi vì chỉ một giọt nước mắt cô liêu
Cũng chứa đọng mi trọn vẹn
Ôi đêm tối
Nguyên Tánh dịch
P/S: Blogging trong quán net, cực ghét. Vẫn luôn muốn có một cái Lap.
No comments:
Post a Comment