Apr 30, 2010

Bạn Q. và ngày thứ Bảy 1/5

Buồn. Lôi bạn Q. vào cuộc. " Mai cf nhe!" "OK, nếu lên kịp!"
Khi mọi chuyện đơn giản, chúng ta sẽ vui biết bao nhiêu, tình bạn thật dễ chịu.
Bạn Q. , Thiên Chúa giáo, bạn cùng quê, bạn cùng trường...
Cho đến cuối cùng, quê hương là nơi cho ta tránh bão, những cơn bão cuộc đời.
Một buổi sáng ngu ngốc, vướng vất hơi nước của cơn mưa đêm qua. Saigon đã vào mùa mưa, nhưng nắng vẫn cố chấp ở lại, nóng điên, muốn điên...
Chuyện gì đã xảy ra? Một vấn đề còn là vấn đề khi nó ở nơi đây, chính Saigon, còn khi khi rời khỏi Saigon, nó tan biến, như một giấc mơ.
Saigon, chính nơi này, chứ không phải bất cứ một miền đất nào khác, J. xuất hiện...
Mình đang làm đau người khác, và đau cả chính mình, đã đến lúc phải thức tỉnh. Thấy mình vớ vẩn, mà sao cứ mãi như vậy nhỉ?
- Vì chưa đủ bao dung, chưa đủ yêu thương người khác, chưa đủ mạnh mẽ, chưa đủ dũng khí, để ra đi, và trở về...
Cố lên!!!

Ba năm đại học, hình như mình chẳng làm được điều gì, vì cơm áo gạo tiền dí sát mỗi ngày. Đã đến lúc học cách ra đi để trở về( như Sam), biết từ bỏ để đạt lấy. Cuộc sống còn quá nhiều thứ để trải nghiệm, để khám phá, và tìm kiếm. Cuộc sống đâu chỉ bó hẹp trong vòng quay của tiền bạc và danh vọng. Càng cố bám lấy cơn lốc xoáy, ta càng dễ bị hất tung. Mỉm cười, mỗi ngày là một niềm vui!!!
(30/4/2010, Saigon)

Apr 26, 2010

Như là một giấc mơ...

Như là một giấc mơ...
Parkson lộng lẫy những ô cửa kính, thời trang đắt tiền, đèn vàng nhức mắt, mùi thức ăn nhanh, mùi tầng hầm gửi xe ngột ngạt, sàn bóng như gương soi...
Như một giấc mơ...
Khi anh đi cùng...
Không phải em,
Không phải bạn em,
Không phải bạn anh,
Không phải bạn chúng ta,
vào một buổi tối mệt nhoài em tan ca.
Như một giấc mơ...
Khi em chạy mãi không tìm được lối về trên con đường quen
Trong một buổi tối mệt nhoài,
Gió thốc lên từng cơn,
Còi xe rú lên từng hồi,
Như một giấc mơ...
Khi món cháo em ăn trở nên khó nuốt như cơm khô trong một ngày nắng nóng,
Không canh,
Không trà đá,
Trong một tiệm cơm bình dân nhốn nháo
Như một giấc mơ...
Khi con đường quen bỗng hoá xa lạ
Khi người em quen là người em đã từng biết
Như một giấc mơ...
Khi em rời khỏi anh
và tình yêu ở lại, vỡ thành những mảnh vụn trong một ngày nắng cháy mặt người
Trong một ngày không buồn,
Không nước mắt,
Một ngày,
Giọt nước bốc hơi trước khi kịp rơi xuống...

(Viết linh tinh, cho một câu chuyện ảo, ngày nắng nóng cuối tháng 4/2010)

Apr 18, 2010

Where I'm living

Tháng này là tháng liên quan đến ổ khóa, chưa đến nửa tháng đã đập nát hai cái ổ khóa.
Tình hình là chiều này Ms L đánh rơi chìa khóa nên phải đập, lại thêm bonus khoản dắt bộ ê cả tay chân [ may là có bác kia đẩy giúp, không thì hai đứa tới khuya cũng chưa về đến nhà]
Ở Gò vấp này lắm trộm cắp thật, nhưng mà cũng không ít lần được người tốt giúp đỡ. Hihi!
Không biết bạn J béo ốm sao rùi, chắc là đã bớt béo một chút. Lặn mất tăm!

Apr 17, 2010

Mưa đầu mùa

Cơn mưa đầu tiên ... làm xe tắt máy
Kí ức của ta gom vỏn vẹn vào những cơn mưa
Cơn mưa ngập nước những con đường Saigon, và chúng ta có nhau, những người bạn...
Cơn mưa của những tháng ngày nhiều hối tiếc, ta vẫn gọi là mùa thi
Một mùa thi nữa lại đến, và ta vẫn chưa tha thứ được cho chính mình, tha thứ cho ngày đó
Nếu như quay ngược thời gian, nếu như được làm lại một lần nữa, liệu ta có làm tốt hơn những gì ta đã làm?
Nếu chúng ta không gặp nhau, chúng ta có hạnh phúc hơn hôm nay?
Và em biết, chúng ta đã lạc nhau, vào những ngày mưa, như hôm nay, phải không?

Apr 15, 2010

Interview

Chiều rảnh,
Haha, đi phỏng vấn, ngay giữa trưa, đau đầu điên điên, chắc rớt quá!
Giữa lòng thành phố, vẫn có thứ mất đi lại quay trở về.
Chờ mưa...

Swing

look at me, the one that you once loved
look at me, the on that once loved you
Is there nothing we can do for each now?
Why is our love getting tiring
When was the last time we were inside the deep darkness
Lips are drying up and my heart is losing happiness
the cold wind is stroking by ears
loneliness is adding up, and getting soaked into dreams
I’m missing the night we were together
look at me, the one that you once loved
look at me, the on that once loved you
If we’re apart for a long period of time would we know each other’s hearts?
Will we wake up from the pressure of love?
The midpoint of love and separation, who are we standing on top of it?
who should be the one forgiving who should be the one to loving and
who should be the one that should be hurting
i love you, even if i say i love you you’re only getting further away
by the wind, even if get blown by the wind i can’t forget
there are times when our misfortunate days come and go,
like if we’re on a swing
instead let’s just break up
if we were to meet again someday,
then on that day let’s place newspapers all over the land
Like before i will offer you my fingernails, cut them nicely for me
i will give into your chest, wash my hair for me
when that day comes love me again, love me
look at me, the one that you once loved
look at me, the on that once loved you
the clothes inside my closet cry while waiting for you
the red lips i drew
says that i love you repeatedly
is it a sin to love you
is it time for me to let you be now
because of this loneliness it’s hard for me day after day
love seems like it’s a bunch of foam bubbles mounting up
even if that continues i can’t let you go, a person like you
even if that continues i wanna hang onto you, a person like you
look at me, the one that you once loved
look at me, the on that once loved you

Apr 11, 2010

Trích đoạn Số đỏ - Vũ Trọng Phụng

...Đến lần này.
Trước cái vẻ mặt thật thà của Xuân, bà hơi buồn, nghĩ dễ thường nó bị đuổi oan... Bà đã hơi cáu... Nhưng một ý nghĩ thoáng chạy qua óc bà.
- Anh lên gác này chờ tôi tắm một lát rồi tôi sẽ nói chuyện tại sao tôi bảo anh về đây.
Xuân nghe theo... Hai người lên thang. Đến một cái phòng khách nữa, bà Phó bảo:
- Anh ngồi đây, xem quyển anbom này mà chờ tôi.
Rồi bà bào buồng tắm, cách chỗ Xuân ngồi chờ có vài bước chân. Bà cởi quần áo, đội cái mũ cao su bịt kín tóc, vặn máy nước... Từ cái bông hoa sen kẽm, nước trút xuống ào ào! Bà Phó thỉnh thoảng lại vỗ vào bụng, vào đùi bì bạch. Rồi bà, than ôi! trái ngược - bà nhòm qua lỗ khoá xem bên ngoài động tĩnh ra sao... Thì ra, chăm chú vào quyển sách ảnh, thằng Xuân cứ ngồi nguyên chỗ.
Như thường!
Tắm xong, bà ra, phán một cách uể oải:
- Thôi anh về! Tôi định đến mai thì sẽ mượn anh. Ngày mai anh sẽ đến hiệu Âu hoá tìm cô Văn Minh, thì tôi sẽ nói giúp. Thế nào thì rồi anh cũng sẽ khỏi thất nghiệp.
- Bẩm...
- Thôi, anh không phải là người thông minh! Anh về đi! Mai sẽ biết. Phải nhớ: hiệu Âu hoá, tiệm may phụ nữ.
Xuân Tóc Đỏ ra đi, với mối hy vọng chan chứa trong lòng, không hiểu rằng mình đã bị khinh bỉ như một nhà đạo đức chân chính đã bị khinh bỉ.

Being Myself

Bạn chỉ có thề được là chính mình khi đi trên đôi chân của chính mình. Không thể có sự tự chủ khi bạn bước đi bằng đôi chân của người khác. Điều đó không có nghĩa là sống mà không cần ai giúp đỡ. Bạn phải biết đón nhận sự giúp đỡ ấy như một bước đệm để đạt được điều mình muốn. Mỗi nơi bạn đi qua, mỗi việc bạn làm, luôn có bóng dáng của những con người đã nâng đỡ bạn, và cả những kẻ đã đạp bạn những cú rất đau. Tất cả họ đều đáng để bạn cám ơn, bởi vì có họ bạn mới là bạn của ngày hôm nay.
Khi đi qua nhiều thứ, con người sẽ thấy đôi lúc niềm tin của mình lung lay, thậm chí tưởng chừng sụp đổ. Người mạnh mẽ là người biết thích nghi để tồn tại nhưng không đánh mất chính mình. Để làm được điều đó không hề dễ dàng. Những người xung quanh ta, gắn bó với ta, sẽ lúc ta thấy họ thật khác với những gì ta vẫn biết về họ. Như vậy phải chăng họ là kẻ xấu xa? Con người thường bị ý kiến chủ quan của mình đánh lừa. Bạn nói bạn hiểu một ai đó hay bạn đang hiểu những điều bạn gán cho họ? Và rồi đến một nào đó, bạn nhận ra những điều bạn gán cho họ là trật lất, bạn sẽ nhìn nhận lại vấn đề hay đỗ lỗi cho họ?
Tôi đã học được bài học lớn về sự tự chủ, tôi đang học và tôi biết đó không phải là một khóa học ngắn hạn.
Con người càng trưởng thành thì đóng kịch càng giỏi. Họ cho xung quanh thấy rằng "Ta đây rất mạnh mẽ". Nhưng có phải thật vậy không? Họ càng tỏ ra như vậy chứng tỏ họ càng sợ hãi, sợ phải đối diện với bản thân, với những điểm yếu của chính mình.
Có lẽ vì vậy người lớn không tin vào cổ tích, họ thất vọng với những giấc mơ mà họ từng mơ...

Apr 10, 2010

Trung tâm ngoại ngữ

(Viết cho bạn J béo)

Một vốn bốn lời...

Quảng cáo của các TTNN.Trên các trục đường lớn của TP.HCM như Điện Biên Phủ, Nguyễn Thị Minh Khai, Phan Đình Phùng, Võ Thị Sáu, Võ Văn Tần, Nguyễn Tri Phương, Quang Trung… mỗi đường có từ 2-4 trung tâm ngoại ngữ (TTNN) đang hoạt động. Thậm chí, khu vực Ngã tư Hàng Xanh hay một đoạn ngắn trên đường 3 Tháng 2 (đoạn từ Lê Hồng Phong đến Nguyễn Tri Phương) có đến 4-5 trung tâm san sát nhau. Trên các trục đường này, một số trung tâm nằm đối diện nhau để tiện... cạnh tranh(!?) Từ đầu năm đến nay, nhiều TTNN được mở ra ở các quận ngoại thành như quận 7, Thủ Đức, Tân Bình, Tân Phú... Đồng thời, các TTNN cũng được đặt gần các trường đại học, cao đẳng. Mỗi một trường dạy ngoại ngữ thường có 2, 3 chi nhánh, thậm chí đến 7,8 chi nhánh rải khắp thành phố. Cụ thể, trường Anh ngữ Đông Âu có trên 10 chi nhánh cộng thêm IWEP, hệ thống này phải có đến 20 chi nhánh ở khắp các quận trong thành phố. Trường Ngoại ngữ Dương Minh cũng hiện diện tại quận 1, Gò Vấp, Tân Bình... với 7 chi nhánh khác nhau. Theo chúng tôi được biết, trong vòng chưa đến 1 năm, TTNN B. đã thành lập đến 5 chi nhánh tại các quận Tân Bình, Gò Vấp, Bình Thạnh và Tân Phú. Về vốn liếng, những người trong ngành cho rằng chỉ cần có khoảng 200 triệu đồng đồng là có thể mở được một trung tâm. Điều quan trọng đầu tiên để mở một TTNN ngữ là phải kiếm được mặt bằng. Sau đó sẽ lấy tiền học phí để trang trải các chi phí, trong đó có lương giáo viên. Điều này cũng được ông Nguyễn Văn Cương, Trưởng Phòng Giáo dục chuyên nghiệp Sở GD-ĐT TP.HCM khẳng định: "Mở trường dạy ngoại ngữ không cần nhiều vốn. Muốn cho ra đời một trung tâm, chỉ cần có mặt bằng, sau đó lấy tiền học phí để trả lương cho giáo viên". Chị Nguyễn N. S., trước đây là nhân viên tư vấn của Trường Anh ngữ E., tiết lộ rằng từ đầu năm 2008 tới nay, có khá nhiều nhân viên của E. ra mở trường riêng. Mỗi người mở từ 1-2 trung tâm và theo chị S đánh giá, hầu hết các trung tâm đều làm ăn phát đạt. Chị S nói: "Bí quyết thu hút học viên mỗi nơi một khác, nhưng hình thức, nội dung chương trình của hầu hết các trung tâm ngoại ngữ đều na ná nhau,bắt chước lẫn nhau”.

Mục đích tối hậu là lợi nhuận

Trước đây, T. T., Giám đốc một TTNN, đã có thời gian loay hoay với các TTNN truyền thống với mức học phí vài chục nghìn đồng/tháng. Nhưng giờ đây T khẳng định: “Những TTNN kiểu như trong các trường đại học, cao đẳng lâu nay không còn ăn khách. Mức sống của người dân càng cao thì nhu cầu học ngoại ngữ càng nhiều. Phụ huynh cũng muốn con em mình học ở những ngôi trường khang trang, có thêm vài thầy giáo nước ngoài đi ra đi vào thì càng thu hút người học”. Theo đánh giá của những người trong ngành, các trung tâm "sinh sau đẻ muộn" trong vòng mấy tháng trở lại đây như của anh T. thì lợi nhuận không thấm vào đâu so với những "anh chị" ra đời trước đó. Chị N.B.T, một cựu nhân viên của Trường Anh ngữ E tiết lộ: "Mỗi tháng, ban giám đốc định mức doanh thu cho một trung tâm từ 1 - 1,5 tỷ. Nếu trừ hết chi phí, lợi nhuận phải vài trăm triệu/tháng". Có thể nói rằng lợi nhuận là mục tiêu hàng đầu của hầu hết các TTNN. Theo ông Cương, xét cho cùng, các trung tâm mở ra đều vì lợi nhuận. Cho nên, các trung tâm phải tìm cách giảm chi phí nhằm để tăng thêm lợi nhuận. Và càng có nhiều trung tâm thì lợi nhuận càng cao. Bởi vì một hiệu trưởng có thể đứng tên cùng lúc cho nhiều trung tâm. Và giáo viên có thể “chạy sô” giữa các chi nhánh. Bạn Nguyễn Thời, quận 3, học viên ở IWEP, cho biết: “Cơ sở vật chất có chỗ được có chỗ không, nhưng bù lại học phí ở đây rẻ. Giáo viên đa số là người Việt, em học TOEFL ở đây mà chỉ cho có người Việt dạy, học ở mấy trung tâm tầm tầm bậc trung này hên thì gặp giáo viên kha khá một chút, còn xui thì đành chấp nhận. Theo em được biết, IWEP, Á Âu và Đông Âu được đầu tư bởi một người duy nhất, nên chất lượng cũng ngang nhau”.

Nhiều cơ quan có quyền cấp phép

Sở GD-ĐT đang quản lý khoảng 470 trung tâm ngoại ngữ trên địa bàn. Tuy nhiên, con số thực tế sẽ cao hơn rất nhiều và Sở không thể nào quản lý hết, bởi vì có những trung tâm do cơ quan khác cấp phép. Về vấn đề này, một chuyên viên thuộc Sở GD-ĐT cho biết: "Con số 470 chỉ là những trung tâm do Sở cấp phép và có đăng ký hoạt động ở Sở. Hiện thành phố có khoảng 600 công ty được phép hoạt động trong lĩnh vực giáo dục nhưng chỉ có 140 đơn vị đến Sở để đăng ký hoạt động cho các TTNN của họ". Hiện nay, các TTNN có thể được chia thành 3 nhóm: các trung tâm có 100% vốn nước ngoài do người nước ngoài đứng tên, các trung tâm do Việt kiều làm chủ, và các trung tâm do người trong nước đăng ký. Hai nhóm đầu do Bộ Kế hoạch Đầu tư hoặc Sở Kế hoạch Đầu tư cấp giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh, còn nhóm thứ 3 thì do Sở GD-ĐT cấp phép và quản lý. Muốn mở một TTNN chỉ cần mất 30 ngày để hoàn thành thủ tục và được cấp phép. Trước đó, trung tâm phải chứng minh họ có cơ sở vật chất và đội ngũ giáo viên đủ tiêu chuẩn để mở trường. Đối với những TTNN không do Sở GD-ĐT cấp phép thì khi phát hiện sai phạm ở những trung tâm này, Sở chỉ báo cáo lên Bộ hoặc UBNND thành phố chứ không được quyền rút giấy phép kinh doanh. Và tất nhiên Sở cũng không nắm được hồ sơ gốc khi họ đăng ký hoạt động. Chẳng hạn như đối với Trung tâm Ngoại ngữ - Tin học STI, Sở không biết thêm điều gì khác ngoài tên chủ trường và tên hiệu trưởng!

Một vụ lừa đảo trắng trợn

Sáng sớm, phòng đối diện bị một cú lừa ngoạn mục gần 5 triệu đồng. Ở đời, ngay cả những người khôn ngoan nhất cũng không thể tự tin là mình sẽ không bao giờ bị lừa. Chuyện đăng trên báo hà rầm, rồi cũng có lúc xảy ra ngay cạnh mình. OMG, be careful !!!
Bệnh, mệt, rối. Một vụ rắc rối vì thủ tục. Chợt nhớ có lần nghe câu "tiền không phải lúc nào cũng đến đúng hẹn", quá đúng!

Apr 8, 2010

Lost

Bệnh thật rùi
Quay như chong chóng
Blogging vì không mang theo chìa khoá nhà nên phải ở ngoài cửa
Thăm bạn J béo
Thời gian thay đổi con người nhiều quá
6 năm rùi đấy

Apr 4, 2010

Sunday - Love is based on mutual benefit, isn't it?

(A cute couple)



Hôm nay là lễ Phục Sinh
Một tuần mệt mỏi
Có cảm giác sắp bệnh
Thấy rỗng...
Một mình...

Cổng mặt trời

Truyền thuyết kể rằng: theo tục lệ cổ truyền xưa kia, khi một người trẻ muốn minh chứng được sự trưởng thành của mình, họ sẽ phải bước qua một “cổng mặt trời” làm bằng lửa nóng, hướng về phía Đông vào lúc giao điểm của đêm và ngày. Hành động đó, chứng minh cho trí tuệ, sự can đảm và trái tim nhiệt thành đã được tôi luyện qua lửa, được soi rọi thông tuệ dưới ánh mặt trời rực rỡ. Bước qua được cửa ấy, chứng tỏ họ đã trưởng thành và thật sự có đủ bản lĩnh để vững tiến vào đời.

Câu chuyện phim “Cổng mặt trời” cũng là dựa trên truyền thuyết ấy. Thế nhưng những “cổng mặt trời” của ngày hôm nay, không chỉ đơn thuần là làm bằng lửa nóng. Để trưởng thành và vững tiến vào đời, người trẻ còn phải biết rèn luyện cho mình một bản lĩnh vững vàng để vượt qua không biết bao nhiêu cạm bẫy của cuộc sống thời kinh tế thị trường. Khi những giá trị tinh thần cũng bị vật chất hóa, khi những mơ ước muốn đạt được phải đánh đổi bằng chính bản thân. Những người trẻ sẽ phải làm gì?